Chương 2
Lúc này cửa phòng mở ra , tôi đột nhiên bắt đầu cảm thấy bất an. Trong căn phòng bệnh chỉ bao trùm một màu đen tối xuất hiện một bóng người, người này có dáng người rất cân xứng , cao 1m9 , khuôn mặt bị bóng đen che phủ, xung quanh người tản ra hơi thở bí ẩn.
Người này là ai nhỉ ? lại có quan hệ gì với tiểu Mộc đây ?
Đang suy nghĩ miên man thì tiếng bước chân ngày gần ... Oái !!! Cửa phòng WC bật tung ra , khuôn mặt người đó hiện ra trước mặt tôi . Wow ! Mỹ nam nha !! Khuôn mặt đẹp như tượng thần điêu khắc, đôi mắt đen khiến ta trầm mê, khoác lên một vest đen , mái tóc ánh bạc dài xõa xuống hai má . . .Mải ngắm nhìn mỹ nam mà tôi lại quên mất xung quanh người này có cái gì đó rất nguy hiểm ...
_Anh là ai ? – tôi hỏi
_ Noctis Lucis -
_ Tên rất hay . Anh quen tôi sao ? -
_ có thể quen , có thể không quen. -
_??????? -
Cái tên đần này nói cái gì vậy ? cái gì " có thể quen , có thể không quen “ ??
Bộ thầy giáo dạy văn anh chết rồi à , nói không hiểu gì ... Tôi đang rất cố gắng bình tĩnh để không đập nát cái mặt tên này.
_Vậy ý anh là sao ? Chúng ta rốt cuộc quen hay không quen đây – Tôi nở nụ cười thân thiện hỏi hắn.
_Cứ cho là chúng ta quen nhau đi -
_ Hahaha vậy anh là gì của tôi ? anh trai hay bạn ? -
_ Người tình một đêm với em. -
_WHAT ?! -
_Sao thế em không nhớ gì à? Chúng ta vừa mới gặp nhau cách đây mấy hôm. -
Gì nữa đây , tôi chỉ vừa mới nhập vào thân xác này, sao mọi chuyện có thể thành ra như thế này ??? Tình một đêm ?!! cái thằng tiểu Mộc này là GAY ! ... Ngay từ đầu tôi cứ nghĩ ông trời đã sai khi cho tôi chết quá sớm, nhưng tôi đã lầm, bây giờ ông ta cho tôi nhập vào thể xác một thiếu niên là gay và giờ ...có tình một đêm với thằng cha trước mặt này. Mà khoan ... Làm sao tin tưởng được đây, ai biết được người này có nói thật hay là đang dò thám mình ? Mình phải suy nghĩ thật kỹ...
_ Em xin lỗi , bác sĩ bảo em bị mất trí nhớ tạm thời, phải mất 1 khoảng thời gian để hồi phục. -
_Ừm, anh biết rồi. Không cần gấp đâu cứ từ từ.. nếu có việc gì cứ gọi anh, cầm lấy số điện thoại của anh đi.-
_Em biết rồi , cám ơn anh. -
Anh cứ yên tâm tôi sẽ không bao giờ gọi đâu và làm ơn nhanh nhanh đi giùm cái, để hai ông anh tôi biết chắc tôi chết mất.. . Ngay lúc này đây bỗng có một loạt hình ảnh vụt qua trước mặt tôi ... đây là gì ? Sao tôi có thể thấy nó và người đàn ông trước mặt tôi là kẻ nói dối . hắn .... hắn ... hắn ta ......
No comments:
Post a Comment